Khi Thiên Phong vừa rời khỏi, tên côn đồ cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Hắn ta không ngừng nhìn chằm chằm vào những bộ vị nhạy cảm của Ngọc Vân, trong miệng còn cảm thán một câu:
-"Không ngờ cô em đây lại xinh đẹp động lòng người như thế".
Ngọc Vân cứ rúc vào trong một góc tường, hai tay bắt chéo trước ngực bảo vệ thân thể mình. Nỗi sợ hãi đã len lỏi trong từng tấc da thịt cô, hoảng sợ mà trợn tròn hai mắt:
- Anh muốn làm gì. Đừng có lại đây.
Hắn ta từ từ tiến về phía cô, đôi mắt mở to ra dữ tợn như sắp nuốt chửng con mồi, rồi hắn ta mở miệng nói một câu khiến Ngọc Vân rùng mình, muốn buồn nôn:
- Làm gì? Đương nhiên làm chuyện Phong thiếu muốn tôi làm. Cô em yên tâm anh đây rất nhẹ nhàng sẽ không làm em đau đâu.
Tên côn đồ nói ra những lời ngọt ngào, khiến ruột gan của Ngọc Vân như muốn tuôn ra ngoài.
Hắn tiến đến một bước cô lùi ba bước, Ngọc Vân liếc mắt nhìn khắp gian phòng, rồi đôi mắt cô dừng lại nơi chiếc bình hoa.
Một tia hy vọng loé lên trong đầu cô, Ngọc Vân nhanh chóng chạy vọt ngang qua chiếc giường, rồi thuận tay cầm chiếc bình hoa lên giơ trước mặt mình, cố thủ :
- Anh dám tới đây, tôi sẽ đập chết anh.
Một tên côn đồ thân hình cao lớn vạm vỡ, làm sao mà có thể sợ chiếc bình hoa trong tay cô, nhưng đây là chút hy vọng dù mong manh cô cũng không bỏ cuộc.
- Anh đừng có qua đây.
- Cô em à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-toi-cau-xin-buong-tha/199865/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.