Sau khi ngủ một giấc thức dậy tâm trạng Hạ Băng Tâm đã tốt hơn nhiều. Hàn Lạc Thần vừa choàng tỉnh đã nghe thấy tiếng hát véo von phát ra từ phòng tắm, anh kinh ngạc lắc đầu.
Phụ nữ đúng thực khó hiểu…!
Mới tối qua còn như cái xác không hồn vậy mà sáng hôm thức dậy lại khua tay múa chân như vui sướng lắm! Cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Phụ nữ như rượu vang, có đủ vị: chua, chát, ngọt, đắng. Nhưng một khi đã chìm đắm vào thì không cách nào thoát ra nổi, chỉ còn nước càng lúc càng say, càng tìm hiểu càng bị cuốn.
Hàn Lạc Thần rốt cuộc vẫn không làm chủ được bản thân, anh chậm rãi bước tới trước cửa phòng tắm, dựa lưng nép vào tường, vểnh tai nghe ngóng, thi thoảng lại nhếch mép môi thầm mỉm cười.
Bất ngờ cánh cửa phòng tắm mở toang, anh đờ người tại chỗ. Còn cô bị doạ đến tím người, một lúc sau mới phản ứng lại được.
“Anh có việc gì sao?”
Hàn Lạc Thần bối rối thấy rõ, giọng anh ấp úng:
“Tôi chỉ muốn đi vệ sinh thôi! Cô làm gì trong đó mà lâu tới vậy?”
Hạ Băng Tâm liếc nhìn lên đồng hồ treo tường:
“Lâu sao? Mới chỉ mười phút thôi mà.”
“Mười phút cũng là lâu lắm rồi.”
Hàn Lạc Thần luống cuống bước qua cô rồi đóng rầm cửa lại. Hành động của anh càng lúc càng kì quặc khiến cô càng khó hiểu.
Sáng nay, cả cô và anh đều xin nghỉ việc buổi sáng để vào bệnh viện đón Hàn Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-dung-hon-toi/2805543/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.