Mang theo cục tức quay trở về phòng thiết kế, Hạ Băng Tâm rót ly nước uống ừng ực như để dìm chặt nỗi uất hận, lòng thầm oán thán kẻ độc tài có tên Hàn Lạc Thần.
Anh chỉ biết đinh ninh làm theo ý mình, có bao giờ anh chịu lên tiếng hỏi xem cô muốn hay là không? Rõ ràng anh biết rõ mấy việc gặp gỡ kí kết khiến cô không thoải mái, vậy mà còn bắt ép cô đi cho bằng được.
Sự phẫn nộ diễn ra ngay trước mắt khiến Lăng Vy và Bạch Tử Hiên không tin nổi. Một cô gái thường ngày hiền nhu bao nhiêu khi giận giữ lại đáng sợ bấy nhiêu.
Sau bữa ăn trưa, Hạ Băng Tâm đi thẳng xuống chờ Hàn Lạc Thần trước cửa công ty. Hai chân cô cứ chà sát mặt đường bê tông như để xả cơn hận. Hai má phúng phính căng phồng, làn da mặt đỏ ửng như quả mận chín.
Trái ngược với thái độ của cô, anh có vẻ điềm tĩnh và lạc quan, xe vừa dừng trước mặt cô, anh liên tục thúc giục:
“Mau lên xe đi.”
“Ò…”
Hạ Băng Tâm không ưng thuận bước lên xe. Suốt dọc đường vẫn chưng ra bộ mặt rầu rĩ, không nói, không cười. Điều đó khiến Hàn Lạc Thần có chút không yên tâm, anh mở lời trước:
“Đừng cau có mãi thế, khách hàng sẽ không thích đâu!”
“Em đã nói với anh rồi, vốn dĩ em không thích hợp với những việc này mà.”
Mép môi Hàn Lạc Thần nhếch lên như vừa cười:
“Chỉ cần em cười lên là được rồi. Còn những chuyện khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-dung-hon-toi/2805513/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.