Ôn Diêu mặc dù đau lòng nhưng khi nhìn thấy nụ cười hạnh phúc hiện trên bờ môi Hạ Băng Tâm đã cảm thấy yên tâm phần nào.
“Hai người… không định nói gì à…”
Hạ Băng Tâm nhíu mày hỏi lại:
“Ý anh là sao?”
“Thì quan hệ của hai người đó…”
Hạ Băng Tâm chưa kịp mở miệng thì Hàn Lạc Thần đã nắm chặt bàn tay cô, đưa lên khoe khoang giữa ba đôi mắt sáng rực.
“Chúng tôi bên nhau.”
Cắn chặt nỗi đau, Ôn Diêu vu vơ bắt bẻ:
“Bên nhau… là bên nhau thế nào?”
“Thì kiểu là cưới trước yêu sau giống như mấy bộ phim ngôn tình thường nói đó.”
Hạ Băng Tâm ngơ ngác nhìn bản mặt nói không một chút ngượng của Hàn Lạc Thần.
Riêng Lục Viễn thì có chút quặn thắt, như có một mũi tên đâm thẳng vào tim. Dẫu đã biết trước kết quả nhưng khi nó thực sự xảy ra lại khiến anh ta đau hơn những gì anh ta vẫn thường nghĩ.
Không khí lúc ấy cũng bị ngưng đọng bởi sự chán chường và bất lực, bởi những con người có trái tim không biết nghe lời, bởi vì có người phải đau đớn khi nhìn thấy người mình yêu muộn phiền đến thế.
Kết thúc bữa tiệc trong bầu không khí ngượng ngùng, Hạ Băng Tâm dìu đỡ Trình Nhu ra ngồi hóng gió ở công viên gần nhà hàng. Còn ba người đàn ông ngồi cùng nhau ở một nơi khác uống bia chuyện trò.
Hai cô gái ngồi cạnh nhau trên chiếc ghế đá bên lề công viên, vừa hít khí trời để tỉnh rượu, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-dung-hon-toi/2805459/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.