Nhớ lại những điều Tiểu Di nói với mình lúc trước, cô hiểu ra lý do anh có thể tự do đi lại trong bệnh viện này. Cô nghĩ: Nếu đắc tội với anh ta, với quyền lực đó thì rất có thể mình sẽ bị đuổi việc. Mà khi không còn làm ở đây cũng có nghĩa không tra hỏi tin tức năm xưa được.
Nghĩ đến mục đích của mình, cô liền xuống giọng: “ Được thôi, anh có thắc mắc gì về bệnh tật hay về tình hình của bệnh nhân phòng 102, tôi sẽ giải đáp giúp anh”.
Bác Thần tiến sát lại gần, khi anh tiến thì cô lùi. Cứ như đến đường cùng là bàn làm việc, anh kề sát đối diện với khuôn mặt cô trả lời: “ Tôi muốn biết nhiều hơn về cô”.
Sau đó anh nghiêng đầu ngửi mùi hương trên cổ làm cô sợ mà đẩy mạnh anh ra, tán cho anh một bàn tay mắng: “ Biến thái”.
Anh nhếch môi, đứng thẳng người nói: “ Mùi hương trên người cô tôi cảm thấy rất quen”.
“ Anh đang nói bừa cái gì vậy?”. Cô nhanh chóng tìm sơ hở tìm cách chạy ra ngoài.
Mới vừa chạy đến cửa thì đã bị anh chặn lại, cô có chút sợ: “ Rốt cuộc anh muốn gì?”
Anh dùng một tay nắm hai cổ tay cô, dồn cô vào sát cửa. Với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hỏi nhỏ: “ Thật ra cô là ai?”
Vì không muốn có liên quan gì đến anh, cũng vô cùng lo sợ cơn ác mộng lại trở về một lần nữa nên cô cố gắng bình tĩnh, nhìn thẳng vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-dien-vi-tinh/2447678/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.