Đứng trước một người nguy hiểm như anh, cô không sợ mà đáp: “ Đúng vậy... Tinh thần của bệnh nhân hiện tại rất nhạy cảm, thay vì dùng bạo lực thì anh nên nói chuyện nhẹ nhàng với cô ấy. Như vậy, bệnh tình của bệnh nhân sẽ nhanh chóng phục hồi và có thể xuất viện sớm”.
“ Có vẻ như từ đầu cô đã hiểu lầm tôi thì phải? Không sao... Theo ý cô vậy”, anh đồng ý nghe theo nhưng lại nói giọng thách thức.
Điều này khiến Bội Sam càng tức giận, cô nhanh chóng kìm nén lại cảm xúc đáp lại: “ Được vậy thì tốt quá. Với cương vị là bác sĩ điều trị chính, tôi mong bệnh nhân sẽ sớm được chữa khỏi và về nhà”.
Anh tiến lại gần trước mặt cô trả lời: “ Tôi cũng mong là vậy”.
Sau đó, Bội Sam và y tá kiểm tra lại tình hình rồi rời đi.
....
Sáng hôm sau trời rất yên bình, tiếng chim hót líu lo ở trên những cành cây xanh mướt.
Bác Thần từ trong phòng bệnh của Vân Đoá ra ngoài lấy một ít đồ trong xe.
La Tấn một mình đến bệnh viện xem xét tình hình của Vân Đoá.
Tiếng mở cửa làm cho cô tỉnh giấc, thấy người đàn ông trước mặt liền vui mừng.
“ La Tấn! Cuối cùng em cũng gặp anh rồi. Sao lâu quá mà anh mới đến thăm em... Em rất nhớ anh”, Vân Đoá ngây thơ không biết gì mừng rỡ.
Anh bước đến vuốt ve như thương cảm nói: “ Xem ra tinh thần cô đã phục hồi rất tốt đó”.
“ Chuyện lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-dien-vi-tinh/2447671/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.