Trong một tiệm cà phê gần bệnh viện Bội Sam làm việc, Khải Phong hẹn cô ra đây gặp mặt và hỏi thăm tình hình.
“ Có tiến triển gì mới không em?”, giọng anh lo lắng.
Đôi mắt cô nhìn anh vô vọng thấy rõ mà đáp: “ Không anh ạ... Khi nghe đến tên em, họ có vẻ đã nhớ ra một điều gì đó nhưng em có hỏi như thế nào thì họ vẫn trả lời là không biết. Em chỉ muốn tìm lại ba mẹ của mình thôi, em muốn biết lý do ba mẹ đưa em vào cô nhi viện...”.
Anh nắm lấy tay cô trên bàn an ủi: “ Em đừng lo lắng quá, anh sẽ ở bên cạnh và giúp em bằng hết khả năng của mình. Nhất định một ngày gần thôi, em sẽ trở về đoàn tụ với gia đình”.
“ Em cảm ơn anh nhiều lắm Khải Phong!”.
Bỗng anh nhớ còn một chuyện cần phải nói: “ À quên mất... Anh đã kể về em với ba mẹ anh, họ rất mong chờ được gặp mặt em đó Sam Sam”.
Anh thổ lộ: “ Sam Sam! Dù thời gian chúng ta dành cho nhau không được nhiều như những cặp đôi khác nhưng chúng ta vẫn thấu hiểu lẫn nhau. Anh rất trân trọng từng giây phút ở bên cạnh em và thật sự nghiêm túc trong mối quan hệ này. Cảm ơn em vì đã hiểu và tôn trọng công việc của anh!”.
Cô cũng nhẹ nhàng đáp lại: “ Không chỉ anh mà em cũng rất biết ơn... Anh là người mà em tin tưởng nhất, là người thân thiết nhất ở đây. Hơn 1 năm qua có việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-dien-vi-tinh/2447637/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.