Bầu trời rất nhanh đã tối, ngoài cửa sổ là một màn đêm dày đặc, che phủ đi ánh sáng đang le lói sau đám mây hào quang, dì Tô đã giúp cô chuẩn bị sẵn trang phục, đó là một chiếc đầm màu đỏ xinh đẹp, kiêu sa, được thiết kế tỉ mỉ, ngay ngắn, để lộ tấm lưng trần trắng muốt như ngọc của cô, cổ chữ V xẻ ngực, khiến Doãn Lạc Lạc nhìn mình trong gương có chút xấu hổ, bộ đồ này quá gợi cảm, sao hắn lại đưa cô bộ đồ quyến rũ như thế này? Thật khó coi quá đi mất.
Bước xuống dưới lầu đã thấy hắn dựa ở cửa xe đợi cô, Tiêu Nhất Hàn nhận thức được cô đang đến gần, lập tức dời đôi mắt nhìn cô, bước chân phá lệ nhanh hơn bình thường, Doãn Lạc Lạc khó hiểu chạy theo hắn.
" Doãn phu nhân cẩn thận coi chừng té" dì Tô đứng ở phía sau nhắc nhở cô, nhìn bọn họ như vậy thật là xứng đôi.
Bên trong xe yên tĩnh, ánh mắt hắn như đêm đen tĩnh mịch, chăm chú nhìn về phía trước tập trung lái xe, cô khẽ liếc mắt nhìn hắn, rồi lại nhìn về phía trước, không khí thật quá mức yên tĩnh đến đáng sợ.
Bọn họ bước xuống xe tiến thẳng vào bên trong nhà hàng, rất nhanh đã thấy Chu Đình tổng ngồi ở bàn bên cạnh, Tiêu Nhất Hàn thong thả ngồi xuống, còn cô vẫn im lặng đứng ở đó không dám nhúc nhích, nhìn thấy sắc mặt ông ta cô có dự cảm không hay, hai con mắt nóng rực dán sát vào bộ ngực đầy đặn của cô, nhìn đường cong trên cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-co-gai-cho-dong-tinh/1417469/chuong-7.html