Tiêu Nhất Hàn ngồi trước bàn làm việc chăm chú nhìn hồ sơ trước mặt, mệt mỏi bỏ qua một bên, Hạ Tử Ân mở cửa nhẹ nhàng bước vào, tiến đến trước mặt hắn, vòng tay ôm chặt cổ hắn, sau đó đặt cặp mông mịn màng lên đùi hắn từng bước một khiêu khích nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lẽo kia.
" Tổng giám đốc, hôm nay anh có tâm sự gì sao?"
Tiêu Nhất Hàn vẫn tư thế cũ ngồi im, hơi thở ngập mùi nguy hiểm, phụ nữ này có phải không muốn làm thư ký cho hắn nữa không, ngang nhiên xông vào phòng làm việc có ý đồ quyến rũ hắn, ngoại trừ người con gái kia, bất kể là ai hay Doãn Lạc Lạc vợ hắn cũng đều không có tư cách.
" Cô xác định không muốn làm việc tiếp"
Hạ Tử Ân nghe xong sắc mặt liền trở nên khó coi, lời nói cũng bắt đầu run rẩy, vội vàng đứng bật dậy cách xa hắn mười mét.
" Tổng giám đốc, xin... Xin lỗi anh, em lập tức đi làm việc ngay" Hạ Tử Ân vội vàng xoay người rời đi, bàn tay vừa chạm vào chốt cửa liền nghe thấy âm thanh trầm thấp của hắn truyền tới.
" Ngày mai cô không cần tới làm việc nữa" Loại phụ nữ như cô không có tư cách để tiếp tục làm việc ở đây, thứ hắn chán ghét nhất là loại phụ nữ mưu mô xảo quyệt, tham vọng càng lớn thì thủ đoạn sẽ càng lớn, như vậy hắn cũng không cần lưu lại.
" Tổng... Tổng giám đốc, tôi biết sai rồi, xin anh cho tôi một cơ hội" Hạ Tử Ân khóc lóc, liều mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-co-gai-cho-dong-tinh/1417466/chuong-4.html