Bên trong Từ Ninh cung, thái hậu đang ngồi ngay ngắn trên chủ vị, gương mặt hiền lành lại thêm vẻ uy nghiên đoan trang lúc này tràn đầy tươi cười, một bàn tay còn sủng nịnh vỗ vỗ đầu Phượng Loan. Hoàng hậu ngồi bên dưới cầm khăn che miệng cười khẽ, cảnh tượng nói đùa vui vẻ, nhìn qua thật yên bình tường hoà.
Bỗng nhiên có một tên thị vệ đi vào trong điện, quỳ xuống nói:
– Khởi bẩm Lão Phật Gia, Cao công công phụng lệnh của hoàng thượng mang theo hai vị cách cách thỉnh an với Lão Phật Gia.
– Hai vị cách cách? – Thái hậu nheo mắt, có chút nghi hoặc. – Cái gì cách cách?
Lúc này hoàng hậu mới nhớ tới mấy ngày trước hoàng đế nhắc với nàng cách cách của hai vị thân vương khác họ lưu lại, vội vàng nói:
– Hoàng ngạch nương, lúc trước hoàng thượng từng nhắc qua với nô tì, hai vị thân vương Tề Thân vương cùng Du thân vương chết trận sa trường, phúc tấn cũng… Chỉ còn lại hai vị cách cách tuổi nhỏ, hoàng thượng hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, liền sai người đưa các nàng vào cung. – Dừng một chút, hoàng hậu lại nói. – Chuyện này vốn là nên để hoàng thượng tự mình nói với người, nhưng hoàng thượng nói gần đây thân thể của ngạch nương người không được khoẻ, không nên lấy những việc nhỏ này làm người phí sức, cho nên mới bảo nô tì xử lý.
Thái hậu gật đầu:
– Nếu đã như thế, vậy tuyên bọn họ vào đây đi.
– Dạ. – Thị vệ rõ ràng lưu loát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-quynh-dao-chi-phuong-loan/2020588/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.