Càn Long năm thứ tám, là một năm tốt đẹp khó được.
Mưa thuận gió hoà, quốc thái dân an, khắp nơi Đại Thanh đều hiện ra vẻ thịnh thế phồn hoa.
Bên trong Tử Cấm Thành, nhàn phi Na Lạp thị mang thai đã lâu, sắp tới ngày lâm bồn.
Một ngày kia, trời trong nắng ấm, trời quang như tẩy.
Lúc mặt trời ngã về tây, ánh sáng mây tía đỏ cả nửa bầu trời.
Bỗng nhiên trên bầu trời xuất hiện đám mây màu tím nhạt, trôi nổi ở phía trên tẩm cung của Nhàn phi, thật lâu cũng chưa tán đi, dần dần, ngưng kết thành một bóng dáng hình phượng hoàng, giơ cánh như muốn bay lên thương khung, bóng dáng điểu trung chi vương (vua của loài chim) hoa mỹ tôn quý kiêu ngạo bễ nghễ chúng sinh.
Trong lúc hoảng hốt dường như mọi người nghe được một tiếng phượng kêu thánh thót, cùng với âm thanh khóc nỉ non của trẻ con, hoàng ngũ nữ (con gái thứ năm) của đương triều đế vương Càn Long hoàng đế, giáng sinh.
Vị cao tăng đắc đạo được ba đời đế vương tôn sùng thỉnh cầu được yết kiến Càn Long.
Hai người vẫy lui tất cả mọi người, mật đàm trong phòng riêng.
Không có ai biết đến tột cùng hoàng đế cùng vị cao tăng đắc đạo kia đã nói cái gì, chỉ biết sau khi vị cao tăng đắc đạo kia rời khỏi, trên mặt hoàng đế mang theo nụ cười thoải mái, ban xuống một đạo ý chỉ làm cho cả hậu cung đều phải chấn động.
Hoàng ngũ nữ ban thưởng tên là Ái Tân Giác La Phượng Loan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-quynh-dao-chi-phuong-loan/2020579/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.