"Cốc, cậu có thể nhường Kỷ Nhiên cho tớ không?"
Cuối tuần tôi mong đợi tới rất nhanh, tôi vác cây vợt tennis khí thế bừng bừng đi tới sân vận động. Ở trong phòng tập của sân vận động chơi rất thích, nhưng lệ phí hơi cao, mặc dù học sinh sinh viên được giảm giá, nhưng vẫn hơi đắt. Vì thế có cơ hội chiếm tiện nghi sao tôi có thể bỏ qua.
Lúc chúng tôi đến, Lão Lục đang đánh cùng với một nữ sinh, nhận ra được nữ sinh là người mới, tung vợt tennis đánh một cái, quả bóng đập xuống đất rồi bay lên cao và bay thẳng về phía chúng tôi.
Tôi đưa tay đỡ bóng, nhưng đúng lúc đó, Tống Nhược Cốc ở phía sau tôi cũng đưa tay bắt bóng, kết quả cậu ta vô tình nắm được tay tôi. Bây giờ một quả bóng và hai bàn tay nắm chặt một chỗ với nhau.
Tôi có chút xấu hổ.
Lão Lục quay đầu lại thấy chúng tôi, cậu sửng sốt một chút, sau đó ngẩn người tại chỗ, như bị pháp thuật phù chú.
Tôi có chút không thể giải thích được, tiến lên phía trước chào hỏi cậu ta, lúc này cậu ta mới hồi hồn, chẳng qua cười không được tự nhiên.
Lúc này, nữ sinh kia cũng đi tới, vóc dáng thon thả, ngũ quan xinh xắn, vừa nhìn đã biết là loại nam sinh thích. Nhìn ánh mắt trao đổi giữa cô ấy và Lão Lục, không khó đoán được quan hệ giữa hai người.
Lão Lục giới thiệu đơn giản cho chúng tôi một chút, nữ sinh này tên là Tiểu Tiểu, một cái tên thật đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-nhuoc-coc-ten-bien-thai-em-thich-anh/2463510/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.