Giả Chí Thanh: Chuyện của tôi cứ để như vậy sao?
~.~
Nhan Túc Ngang lên tiếng tổng kết: "Thế thì trước tiên đi mua bảo hiểm dự phòng. Sau đó thử biến giả thành thật xem sao, nếu mà không thành công, vậy chạy đi cướp cơm hộp của học sinh tiểu học."
Giả Chí Thanh liên tục: "..."
Tiểu Bạch hỏi: "Vì sao phải chạy đi cướp cơm hộp của học sinh tiểu học?"
Nhan Túc Ngang nói: "Như vậy mới mong được vô tù ngồi vài ngày, được chính phủ bảo vệ."
Tiểu Bạch hỏi: "Cướp cơm hộp là sẽ vô tù ngồi hả?" Tuy rằng cậu không hiểu rõ lắm về pháp luật, nhưng nếu chỉ cướp cơm hộp mà phải ngồi tù vài ngày, có phải hơi quá nghiêm khắc rồi không.
Cao Cần giải thích: "Bởi vì với cái bộ dạng bỉ ổi của cậu ta, cảnh sát sẽ cho rằng cậu ta chỉ có thể đi cướp học sinh tiểu học thôi."
Tiểu Bạch hỏi: "Buôn người đó hả?"
Giả Chí Thanh nghe thấy chịu hết nổi: "Mấy người không giúp đỡ thì thôi, đâu nhất thiết phải tổn thương tôi như thế?"
Cao Cần nói: "Không nhất thiết, nhưng cần thiết."
...
Giả Chí Thanh câm nín.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới.
Trên màn hình điện thoại di động của Giả Chí Thanh, hai chữ "Diệt Tuyệt" tựa như ma trơi cứ lập lòe chớp tắt không ngừng.
Nhan Túc Ngang nhìn thấy Giả Chí Thanh sợ hãi không dám bắt máy, thản nhiên nói: "Tuyệt đối không nên hy vọng thời gian sẽ làm phai nhạt đi tất cả, chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, mấy loại lửa giận này, phải nói là càng cháy càng mạnh."
Giả Chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-nghe-tieu-bach-hoa-tam-te-cu-oan/595105/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.