Lâm Bích Vi: Cao Cần, anh là đồ xấu xa.
~.~
Lâm Bích Vi quả nhiên nói tới là tới.
Tiểu Bạch vừa xuống lầu đổ rác xong, đã thấy một chiếc Polo màu đỏ chói đậu trước cửa.
Lâm Bích Vi đang ngồi trong xe gọi điện thoại, thấy cậu đứng trước xe, ánh mắt sáng lên, lập tức nhảy xuống chạy tới trước mặt cậu: "Tôi còn tưởng rằng cậu không muốn đi, cho nên không thèm nghe điện thoại của tôi chứ."
"Cô làm sao biết được số điện thoại nhà tôi?"
Lâm Bích Vi nói: "Hỏi biên đạo đó."
Tiểu Bạch chợt hiểu. Lần trước vì chuyện nhận lương, cậu đã để lại số điện thoại nhà cho Trần Phi.
"Chúng ta bây giờ đi được chưa?" Lâm Bích Vi nghiêng người nhường đường.
Tiểu Bạch nhìn nụ cười tươi tắn trẻ trung của cô, chậm rãi gật đầu.
Lâm Bích Vi hoan hô một tiếng, nhảy về phía trước mở cửa bên phụ lái, làm động tác xin mời.
Tiểu Bạch lên xe có chút mất tự nhiên.
Lâm Bích Vi lên xe từ phía bên kia, bật cười nói: "Đây là lần đầu tiên tôi mở cửa xe cho người khác đó." Cho tới bây giờ đều là nam giới phục vụ cô.
Tiểu Bạch quay đầu nhìn cô: "Thực có lỗi." Thực ra cậu muốn tự mình mở cửa xe, có điều cô ấy ra tay quá nhanh.
"Không có gì." Cô nhún vai: "Mấy cái tập quán này cũng có thể thay đổi, dù sao, tôi cảm thấy được mở cửa cho người đẹp trai cũng thích lắm."
Tuy chỉ là Polo, nhưng dưới tay cô tốc độ không hề thua kém xe thể thao.
Cảnh vật hai bên đường vèo vèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-nghe-tieu-bach-hoa-tam-te-cu-oan/595102/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.