Giả Chí Thanh: Tôi ơi, hãy nhẫn nhịn cúi đầu vì miếng cơm manh áo đi!
~.~
Trước ánh mắt rực cháy của bà, tất cả mọi người đều rục rịch bỏ trốn.
Cao Cần tỉnh bơ hướng thẳng tới toa lét.
Nhan Túc Ngang và Tiểu Bạch nép thật sát vào nhau, ai nấy đều trưng ra bộ dạng em đây hoa đà có chủ.
Giả Chí Thanh cũng đang trên đường tháo chạy thoát thân, thế nhưng trước mặt bên trái bên phải ba con đường đều bị chặn đứng, may mắn lắm mới có một khe hở do Cao Cần rời đi, nào ngờ hắn chưa kịp hành động, cánh tay của Liên Giác Tu đã chụp tới, kéo hắn vào trước ngực: "Mẹ, chính là cậu ấy."
...
Cao Cần chỉ mới đi được nửa đường ngay lập tức hùng dũng hiên ngang quay trở lại.
Nhan Túc Ngang an tâm thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Bạch nhìn nhìn hắn, tuy rằng không hiểu rõ lắm đầu cua tai nheo ra sao, nhưng cũng đồng thời thở ra.
Chỉ có tâm trạng của đương sự là cực kỳ phức tạp. Giả Chí Thanh rõ ràng cảm nhận được một tia nhìn sắc bén thoáng qua đôi mắt tinh anh của người phụ nữ, tựa hồ có thể thiêu đốt người khác, làm cho khuôn mặt hắn tự dưng nóng bừng lên. Hắn lo lắng cựa quậy một cái, nhưng chỉ làm cho Liên Giác Tu càng siết chặt thêm xiềng xích.
"Đừng có xấu hổ, đằng nào sớm muộn gì cũng phải về nhà ra mắt người lớn mà!" Giọng nói của Liên Giác Tu từng chữ từng chữ như thể rít ra ngoài kẻ răng, ý tứ hăm dọa rõ rành rành ai cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-nghe-tieu-bach-hoa-tam-te-cu-oan/595094/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.