Liên Giác Tu và Cao Cần đã trở thành anh em cùng chung hoạn nạn rồi.
~.~
Liên Giác Tu một khi đã bắt tay vào quay phim liền trở thành người điên, hễ gặp được diễn viên hợp tác tốt, diễn xuất tốt lại càng điên cuồng hơn nữa, y hệt như quảng cáo pin Duracell năng lượng bền bỉ hoạt động liên tục liên tục liên tục. Bữa ăn giấc ngủ hoàn toàn không cần nhắc tới, cứ như thể chỉ cần hít thở không khí là đã hấp thu được tinh hoa của đất trời, khiến cho hắn lúc nào cũng khỏe khoắn tươi tắn.
Cả Nhan Túc Ngang lẫn Trương Giai Giai đều từng hợp tác với hắn nhiều năm như vậy, tự nhiên cũng đã quen rồi. Nhưng đối với Trần Đức Chương và Đàm Phi mà nói, đó chính là địa ngục của trần gian. Mỗi ngày đi sớm về khuya làm việc từ sáng sớm tới tối mịt cũng chưa nói đi, lại còn phải chịu đựng bị khủng bố bỏ bom về mặt tinh thần, đầu óc lúc nào cũng ở trong tình trạng lo âu căng thẳng cao độ liên tục suốt hai mươi bốn giờ.
May mà bọn họ còn có những công việc khác nữa, cho nên đoàn làm phim thỉnh thoảng cũng phải nghỉ quay một ngày.
Bình thường mỗi khi được nghỉ, Liên Giác Tu đều chui vào ổ xem lại một bộ phim hay, hiếm có lúc nào như ngày hôm nay khi Nhan Túc Ngang bỗng dưng nhận được điện thoại của hắn.
"Buổi tối đi uống một ly không?"
Nhan Túc Ngang nhướn mày: "Anh chắc chứ?"
"Ừ."
"Được." Tuy rằng rất muốn đi gặp Tiểu Bạch, thế nhưng cảm thấy Liên Giác Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-nghe-tieu-bach-hoa-tam-te-cu-oan/595078/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.