Đại Thần: Vì sao cậu lại tới...
~.~
Tiểu Bạch vẫn biết Nhan Túc Ngang bình thường nhìn rất đẹp trai. Nhưng ngày hôm nay
hắn ngồi ở trên giường, sắc mặt có chút tái nhợt, mái tóc có chút lộn xộn, làm cho hắn thoạt
nhìn không còn vẻ hào hoa phong nhã, khí thế bức người như ngày thường, ngược lại toát
ra một vẻ mệt mỏi đau ốm, yếu ớt suy nhược, hấp dẫn chết người.
Thứ duy nhất không thay đổi, chính là đôi con ngươi đen láy, vẫn như cũ lấp lánh tinh anh,
dường như chỉ cần liếc mắt là có thể xuyên thấu lòng người.
Tiểu Bạch nhìn cái sô pha chất đầy hoa và trái cây mới nhớ ra, mình là tay không đi tới.
"Tôi..." Cậu dừng một chút, tìm từ diễn đạt: "Anh muốn ăn món gì? Tôi đi mua cho?"
Anh muốn ăn món gì? Tôi đi mua cho?
Bàn tay đang nắm lấy cạnh giường của Nhan Túc Ngang đột nhiên nắm chặt.
Cảnh tượng tương tự thế này đã từng đóng trong rất nhiều bộ phim, đã từng nghe vô số lời
ngon tiếng ngọt, nhưng một lời hỏi thăm ân cần mà bình thản như vậy lại làm hắn trong nháy mắt cảm nhận được một thứ cảm xúc gọi tên là ngọt ngào. Hơn nữa ngày càng dâng trào
mãnh liệt không thể nào kiềm chế được.
Hắn không thể không cười khổ chế giễu chính mình.
Thấy chưa, Nhan Túc Ngang, ngươi quả nhiên đã rơi vào tay giặc rồi.
Rơi vào tay cậu bé ngây thơ đơn thuần trước mặt.
"Đến đây." Hắn vươn tay, vỗ vỗ mép giường.
Tiểu Bạch nghe lời đi tới, ngồi vào cái ghế đặt cạnh giường.
Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-nghe-tieu-bach-hoa-tam-te-cu-oan/595055/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.