Đại Thần: đã đến lúc nhường sàn diễn cho anh rồi đó.
~.~
Chương trình kết thúc, Tiểu Bạch nhìn theo bóng dáng của Trần Phi mà âm thầm tính sổ,
hắn thiếu cậu đã ba lần rồi.
Trần Phi bị Tiểu Bạch chiếu tướng tới mức cả nổi da gà, chịu hết nổi mới chủ động đi tới nói:
"Cậu yên tâm, tiền lương của cậu cuối tháng sẽ trả mà." Hắn nói xong, lại không nhịn được
mà 囧囧 suy nghĩ: hắn không phải giám đốc đài truyền hình, càng không phải bộ trưởng bộ
tài chính, vì sao Tiểu Bạch lần nào cũng tìm hắn đòi tiền vậy?
Tiểu Bạch nét mặt mây đen u ám ngay lập tức tan biến, nhường chỗ cho một khuôn mặt tươi
cười rạng rỡ.
Trần Phi nhìn bộ dáng vui vẻ của cậu mà tâm trạng cũng tốt lên, nhưng vẫn không thể hiện
ra mặt nói: "Được rồi, xong việc thì về nhà sớm một chút. Đã nửa đêm rồi đó."
"Vâng."Tiểu Bạch vui sướng quay người, đột nhiên vai bị Chung Nghiêu vỗ mạnh: "Tiểu Bạch ơi
Tiểu Bạch à, đúng là trăm nghe không bằng một thấy. Chúng ta lần đầu tiên hợp tác, thế nào
cũng phải ra ngoài ăn chơi xả láng một bữa chứ ha ha ha."
Tiểu Bạch sửng sốt, nhìn nhìn cổ tay: "Nhưng bây giờ đã hơn mười hai giờ rồi." Giờ này
thường ngày, cậu sớm đã gối kê cao đầu, ngủ say như chết chẳng biết trời trăng gì nữa.
Chung Nghiêu một tay ôm vai hắn, cười lớn nói: "Đừng nói với tôi là cậu mỗi ngày tối đúng
tám giờ đi ngủ, sáng đúng sáu giờ thức dậy tập thể dục buổi sáng theo ti vi, giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-nghe-tieu-bach-hoa-tam-te-cu-oan/595053/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.