Đại Thần đang rất là bực bội, vô cùng bực bội, cực kỳ bực bội... 
~.~ 
Giả Chí Thanh kiểm tra toàn thân cuối cùng cũng phát hiện được não bị một chấn động rất 
rất nhỏ, nhập viện theo dõi. 
Hắn gọi điện cho Cao Cần xin nghỉ. 
Cao Cần lập tức đồng ý, tự nhiên nói thêm một câu: "Cũng tốt, tránh cho cậu cứ chạy tới 
chạy lui rồi bị xe cán qua cán lại." 
... Đây không phải là một lời trù ẻo trắng trợn chứ? 
Giả Chí Thanh cay đắng gác điện thoại, quyết định sẽ ở đây xài hết tiền công ty luôn, chờ 
cho Cao Cần ba lần tới cầu mới chịu xuất viện. 
Nhan Túc Ngang và Phong Á Luân cùng đi mua nước rồi trở lại. 
Tiểu Bạch và Giả Chí Thanh mỗi người hai chai. 
Tiểu Bạch một lần nữa dặn dò Giả Chí Thanh vài thứ linh tinh, rồi chuẩn bị ra về. 
Phong Á Luân đòi đưa Tiểu Bạch về nhà.Nhan Túc Ngang đòi dẫn Tiểu Bạch đi ăn. 
Giả Chí Thanh cười tủm tỉm ở một bên xem kịch hay. 
Tiểu Bạch do dự một chút rồi nói: "Tôi muốn về nhà đọc sách." 
Phong Á Luân vui vẻ vuốt tóc cậu: "Tốt, Tiểu Bạch đúng là bé ngoan chăm chỉ." 
Nhan Túc Ngang khẽ mím môi. 
Tính từ tối hôm qua, hắn trong vòng hai mươi bốn giờ lại bị từ chối những hai lần. Tốt. Rất 
tốt. Quả là một kỷ lục mới trong cuộc đời hắn. 
Phong Á Luân gương mặt tươi rói cười nói: "Có cần tôi tiện đường chở anh về?" 
Nhan Túc Ngang ánh mắt lướt qua khuôn mặt Tiểu Bạch, rồi dừng lại ở đôi mắt: "Không cần 
đâu. Xe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-nghe-tieu-bach-hoa-tam-te-cu-oan/260530/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.