Lão tổng, ông dũa móng vuốt rồi à, sao quắp mồi vất vả thế? 
~.~ 
Khi kim đồng hồ điểm mười hai giờ, Tiểu Bạch bắt đầu hồi hộp. 
Bộ quần áo để dành đi phỏng vấn ở đài truyền hình ngày hôm qua đã mang đi giặt rồi, còn 
lại toàn là T-shirt hàng lề đường và quần jean mài bạc phếch. 
Cậu mở tủ quần áo, cuối cùng trong mớ quần áo lề đường tìm được một chiếc T-shirt màu 
trắng hoa văn trước ngực có thể coi là bình thường và một cái quần jean còn khá mới. 
Ngẩng đầu nhìn lần nữa, kim đồng hồ đã nhanh chóng tiến về số một. 
Cậu dùng mousse vuốt tóc về phía sau, một vầng trán dịu dàng hiện ra. 
Giả Chí Thanh đã từng nói, ấn tượng đầu tiên lừa người ở hắn chính là vầng trán cao, biểu 
tượng của trí tuệ. 
Tiểu Bạch ban đầu muốn đi xe buýt, nghĩ đi nghĩ lại, sợ vương mùi hôi xe, cho nên đành đau 
lòng rút ra hai mươi đồng đi taxi, lại cầm thêm hai đồng xu để chuyến về đón xe buýt.Lúc bắt đầu đi, cậu thầm kiểm tra tất cả một lần nữa, xác nhận mọi thứ chỉn chu rồi mới đi 
ra. 
Tòa nhà Ematto rất dễ nhận biết. 
Đặc biệt giữa không gian xám xịt của đường phố, màu cam cực kỳ bắt mắt. 
Tiểu Bạch khi bước vào có một chút lo âu. 
Bởi vì cậu thấy trước ngực của rất nhiều người đều có một bảng tên sáng loáng. 
Khi đi ngang qua cửa bảo vệ cậu cố ý bước thật chậm rãi, thầm mong bảo vệ lại gần kiểm 
tra. 
Nhưng bảo vệ chỉ khẽ liếc mắt, rồi lại nhanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-nghe-tieu-bach-hoa-tam-te-cu-oan/260519/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.