Hoàng đế ngự giá đến ngoại thành chừng mười mấy ngày, đợi đến lúc mọi chuyện đã ổn thỏa thì lập tức quay về hoàng thành. Đường về đã sớm được Đô úy phủ phái binh bảo vệ chặt chẽ, trước ngày xuất phát một hôm, Hoằng phái ra ba nhóm đi tiền trạm, theo thứ tự cách ngự giá hai mươi dặm để tiếp ứng.
Dung Dận ở trong phòng, nghe Hoằng sắp xếp từng việc một, trong đầu bất chợt bật ra ý tưởng kỳ lạ, chờ đến lúc Hoằng quay lại y lập tức thương lượng, muốn ngày mai hai người cưỡi ngựa đi trước, để mọi người đi theo xe ngự giá rỗng sau. Như vậy về đến hoàng thành vừa sớm một ngày, thần không biết quỷ không hay cải trang vi hành, hai người có thể đến ba phường phía Tây đặt đèn lồng cho Lôi đại tráng, tiện đường vui chơi một hôm.
Hoằng giật mình, lập tức nói: “Không được không được không được.”
Dung Dận nhanh chóng uy hiếp hắn: “Chờ về đến hoàng cung sẽ không bao giờ còn cơ hội như vậy nữa.”
Hoằng vô cùng khó xử, nói: “Bệ hạ mỗi lần ra ngoài tuần tra, phàm là chạm vào đồ vật gì, ăn thức ăn gì, đi đến những nơi nào, ngự tiền ảnh vệ không biết đã tra xét bao nhiêu lần, sờ rõ ràng rồi mới dám đưa đến tay bệ hạ. Ba phường phía Tây là nơi hỗn tạp có đủ hạng người, loại người gì cũng có, làm sao có thể để cho bệ hạ mạo hiểm được?”
Dung Dận giận dỗi nói: “Ngươi rốt cuộc có muốn đi cùng ta hay không?”
Hoằng đáp: “Muốn.”
Dung Dận nói: “Vậy thì nhanh nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-long/595318/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.