"Hợp cách."
Thở dài một tiếng, Hội trưởng đương nhiệm của câu lạc bộ mỹ thực cầm ly cà phê lên ngon lành uống cạn.
Mỗi câu lạc bộ đều có một cuộc khảo nghiệm nhất định, đối với nơi tập trung của mấy kẻ tham ăn như câu lạc bộ mỹ thực, khảo nghiệm chắc chắn là tay nghề làm bếp. Được chấp nhận thông qua nhờ kỹ xảo pha cà phê, Kaneki Ken nhàn nhạt mà cười, đầu ngón tay theo bản năng mà cọ xát vào lòng bàn tay, bên trên không có vết hay vết thương, trắng nõn non mịnh, chẳng có dấu hiệu nào của việc bị người khác dùng kìm kéo đứt.
"Tôi có cảm giác cậu pha cà phê không giống như những người khác, phi thường tuyệt vời." Thanh niên tóc nâu vẻ mặt say mê, đôi tay cầm ly, đầu lưỡi còn có chút lưu luyến liếm chút là phê còn lưu lại ở khóe môi,"Cái này làm tôi nhớ tới Hội trưởng tiền nhiệm nói, hòa cảm xúc vào món ăn a."
Thành viên câu lạc bộ bên cạnh bị hắn nói đến lom lom mắt nhìn, mắt trong mong mà nhìn Hội trưởng, không tiếng động mà khiển trách.
Nagachika Hideyoshi chọc chọc cánh tay bạn tốt, ngạc nhiên hỏi:"Không phải cậu rất ít uống cà phê sao, thế nào mà kỹ thuật tốt như vậy?"
Kaneki Ken ánh mắt lộ ra vài tia sáng, thấp giọng nói:"Là một vị quản lí tiệm cà phê thực hiền từ đã dạy ta." Không chỉ có pha cà phê, hắn còn dạy Kaneki Ken làm sao để sinh tồn ở thế giới này, dẫn đường hắn lúc trước, chính là một người tốt như vậy.... Lại.....
Đánh gãy từng hồi ức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-kaneki-ken-trong-sinh/225081/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.