“Ưm…”
Ban đêm, Kim Cát vì buồn tiểu mà tỉnh, đột nhiên phát hiện bên cạnh có thêm một người, bị dọa hoảng sợ, thân thể cứng ngắc, sau một lúc lâu cũng không dám động.
Chờ đến lúc phát hiện người ngủ bên cạnh là Lang Vương, mới nhẹ nhàng thở ra…
Nhìn Lang Vương hai mắt nhắm, phát ra tiếng hít thở đều đều, một ý niệm xuất hiện trong đầu.
Lúc này không trốn thì còn đợi lúc nào?
Hắn cũng không muốn tiếp tục ở đây làm tù binh, dũng mãnh như Lang Vương, chỉ sợ một ngày nào đó hắn sẽ chết trên giường y.
Nâng lên cánh tay Lang đặt trên người mình, nhẹ nhàng di chuyển người ra ngoài, ngay trong nháy mắt tưởng như thành công kia, Lang Vương ngáp một cái, cả thân mình đều đè lên, thiếu chút nữa đè hắn đến tắt thở.
“Này…” Bất đắc dĩ, hắn đẩy mạnh một cái, ý đồ muốn đứng dậy từ dưới thân Lang Vương.
“Bảo ta Trạch, Tiểu Cát Cát.” Vốn không ngủ say, Hắc Trạch trợn to đôi mắt nhìn hắn, tinh quang bắn ra bốn phía.
“Đứng lên, ta muốn đi tiểu.” Trướng thật sự khó chịu, Kim Cát tức giận lấy tay đập đập y.
Xem ra là trốn không được, có chút nản lòng thoái chí.
“Gọi tên ta, ta sẽ cho cưng đứng lên.” Lang Vương lại bắt đầu đùa giỡn vô lại.
“…”
Bị đả bại hoàn toàn, Kim Cát đảo cặp mắt trắng dã, từ trong lỗ mũi hừ một tiếng.
“Cái gì? Ta không có nghe thấy.” Chớp mi tà nhìn hắn, cố ý tăng thêm sức nặng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-ho-nhap-lang-khau/2310584/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.