Lang Vương giảo hoạt cười, cúi đầu ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói: “Nếu cưng dám phủ nhận, ta lập tức ăn cưng trước mặt hắn!”
“Ô…” Kim Cát ngây dại trừng lớn mắt.
“Nhìn thấy không, hắn thừa nhận, ngươi sẽ không xen vào việc của người khác nữa chứ.” Đắc ý sờ sờ đầu Kim Cát, hướng Kim Hồ thị uy xác định quyền sở hữu.
“Lang Vương…” Kim Hồ còn muốn nói cái gì, lại bị Lang Vương ngăn trở.
“Đủ, bổn vương cũng mệt mỏi, người đâu, mang Kim Hồ đi xuống nghỉ ngơi.” Tình dục sớm bừng bừng phấn chấn, Lang Vương nhíu mày hạ lệnh trục khách.
Kim Hồ nhìn thoáng qua Lang Vương, lại nhìn bốn phía đầy Lang tộc thị vệ, tay nắm chặt quyền nhưng hạ xuống, tạm thời phải gác lại chuyện giải cứu Kim Cát, cắn răng đi ra ngoài.
“Ngươi không phải đáp ứng cho ta gặp hắn một mình sao?” Kim Cát run run cầm lấy trường bào Lang Vương, lớn tiếng chất vấn sợ mất đi cơ hội duy nhất này.
“Bổn vương đáp ứng cho cưng một mình gặp hắn với điều kiện là cưng ngoan ngoãn nghe lời không phải sao? Từ nãy đến giờ, biểu hiện của cưng làm cho bổn vương một chút cũng không vừa lòng!”
Cởi bỏ đai lưng hắc ngọc, xả xuống Hỏa Hồng ngoại bào, lộ ra tuyết trắng da thịt, Lang Vương si mê không thôi.
“Nhưng là… Nhưng là…” Kim Cát cứng họng.
Phát hiện mình không có thốn lũ (lông mu),Kim Cát xấu hổ che lung tung, lại cái gì cũng che không được, ngược lại tăng thêm một phần tình thú.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-ho-nhap-lang-khau/2310579/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.