“Ngươi...” Nhìn Lang tinh nóng hổi đầy bụng mình, Kim Cát tức giận đến phát run nhưng không biểu hiện ra ngoài.
“Sao vậy? Bổn vương sợ bắn ở bên trong, cưng lại đau bụng, làm như vậy là nghĩ cho cưng đó a.”
Mấy ngày nay, Kim Cát quấn lấy Hắc Trạch không buông, Hắc Trạch dĩ nhiên không cự tuyệt, nhưng mỗi khi cao trào đều xuất ở ngoài, khiến Kim Cát giận điên người.
“Trạch...” Kim Cát lại cưỡi lên hông Hắc Trạch, mị nhãn như tơ, cố gắng ép chặt tiểu huyệt mút máp lang căn, kích thích y càng nhiều càng tốt.
“Uh...” Hắc Trạch hạ kim ngân mâu (đôi mắt Hắc Trạch bên màu vàng, bên màu bạc)như nghĩ tới cái gì.
“Trạch, chẳng lẽ ngươi không thích ta nữa sao? Vì sao ngươi lại không nhìn ta?” Kim Cát xụ khuôn mặt nhỏ nhắn, cọ cọ ngực y.
Lang Vương đáng chết, từ ngày ấy hắn chỉ trộm được chút xíu pháp lực, sau đó không có cơ hội nữa, cứ như vầy thì đến bao giờ hắn mới khôi phục pháp lực đây?!
“Như thế nào có thể chứ, ta yêu nhất Tiểu Cát Cát mà, chỉ là đã đến lúc qua Hồ Vương cầu thân rồi, không phải cưng rất muốn đi sao?” Hắc Trạch gối hai tay sau đầu, làm ra vẻ bình yên hưởng thụ, híp hai mắt nhìn hậu huyệt phun ra nuốt vào lang căn to lớn hiện ra mị thịt phấn hồng xinh đẹp.
“Đúng vậy... Trạch...” Thấy Hắc Trạch không có phòng bị, tiểu huyệt đã nhẫn nại hồi lâu thèm khát hấp thụ pháp lực y qua lang căn.
“Được rồi, bổn vương có chút việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-ho-nhap-lang-khau/2310559/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.