Khi Yayoi nhận được điện thoại của Murasakibara thì vẫn còn khoảng ba phút trước khi vô tiết, nghe thấy giọng nói lười biếng của Murasakibara qua điện thoại nói rằng cậu ấy đã bị lạc, Yayoi hắc tuyến hỏi: " Akashi-kun đâu? "
Mọi người trong câu lạc bộ bóng rổ đã sớm quen với bản lĩnh đi đường của Murasakibara, học ở Teiko lâu như vậy, điều duy nhất mà hắn nhớ là con đường từ lớp học đến căng tin. Với tư cách là đội trưởng kiêm bảo mẫu, Yayoi đã chứng kiến vô số lần cảnh Akashi phải đích thân đi tìm Murasakibara---người luôn bị lạc trên đường đời không biết bao nhiêu lần---Atsushi dắt trở về.
" Aka-chin sắp có một cuộc họp~ Ya-chin đến nhanh lên, tớ sắp ăn hết đồ ăn vặt rồi ~"
Cuối cùng, Yayoi không còn cách nào khác đành phải báo với Midorima một tiếng rồi bước ra khỏi lớp, may mà tiết sau là tiết tự học nên không cần tìm lý do để xin phép giáo viên.
Khi tìm thấy Murasakibara đang ngồi trong khu rừng được mệnh danh là "thánh địa của các cặp tình nhân", anh chàng này đang cầm một túi khoai tây chiên lớn và ăn một cách ngon lành. Khi nhìn thấy Yayoi, hắn liền đưa túi khoai tây chiên lên: " Ya-chin~ "
Yayoi lấy vài miếng nhét vào miệng, cùng Murasakibara bắt đầu đi ra ngoài: " Atsushi, cậu lại trốn tiết để đi mua đồ ăn vặt à? "
Murasakibara rút tay về, vẻ mặt không chút để ý nói: " Ừm, bởi vì đồ ăn vặt đều đã ăn hết rồi~ "
Yayoi âm thầm đặt hàng tượng sáp cho giáo viên của hắn trong lòng, thật đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-he-thong-khong-man-chinh-su/1027466/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.