Buổi sáng ngồi bên trong quán cà phê, khách hàng tụm năm tụm ba, làm đẹp nhưng sau giữ trưa không khí có phần lơi lỏng hơn.
Nghê thủy Tình mới đi vào quán cà phê ngồi, liền thấy bên phải một lão bà lớn tuổi , hướng mình liều chết phất tay.
“Thật xin lỗi, khiến bà đợi lâu.” Nghê Thủy Tình vội vàng đi tới, kéo qua ghế dựa ngồi xuống.
Cô có nằm mơ cũng không nghĩ đến, một tuần trước một bà lão tới tìm tổng tài , lại là bà nội của tổng tài , càng không có nghĩ tới bà cư nhiên hẹn mình ra ngoài uống cà phê.
“Không sao, là bà đến sớm.” Trương Ngân Phượng vẫn như cũ mặt nở nụ cười hòa ái, quan sát quần áo mộc mạc của Nghê Thủy Tình.
Cô bé này, thanh nhã điềm tĩnh, phát ra một loại khí chất làm cho người ta rất thoải mái, thật là khiến cho bà càng xem càng yêu.
“Cái gì, bà muốn cháu làm người trông nom bên mình?” Biết được mục đích Trương Ngân Phượng hẹn cô đến đây sau, Nghê Thủy Tình giật mình thiếu chút nữa khiến muỗng bạc trong tay rơi xuống mặt bàn.
“Đúng vậy a, tuổi của bà đã lớn, thật rất cần người trông nom bên mình, ở trong nhà chăm sóc bà, hoàn toàn bao ăn ở, lương tháng sáu vạn, như thế nào? Suy nghĩ một chút đi!”
“Nhưng là. . . . . .” Nghê Thủy Tinh nghi ngờ nhìn mặt mày hồng hào của Trương Ngân Phượng, “Nhưng bà trông rất khỏe mạnh, bộ dạng cũng không cần người trông chừng.”
“Ai nha, nói thật, bà chỉ là muốn tìm người theo bà. Đứa cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-yeu-thuy-tinh/73203/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.