Thi Nam Sênh không ngờ Thiên Tình sẽ phản kháng, bị đẩy một cái, do bất ngờ không cảnh giác nên ngã phịch xuống mép giường.
Vành mắt cô ửng đỏ, "Anh Thi, xin anh đừng làm vậy!"
"Ý em là sao hả?" Thi Nam Sênh lạnh lùng nhìn cô hỏi.
“Tôi không thích bệnh viện đó." Cô nói.
"Không thích nơi đó, chẵng lẽ thích cái loại bệnh viện tồi tàn này sao?" Anh khinh thường cười lạnh.
"Phải, so với mấy cái bệnh viện quý tộc kia, nơi này đúng là rất tồitàn, nhưng tôi thích nơi này." Thiên Tình bị ánh mắt khinh miệt đó củaanh làm tổn thương. Hít sâu một hơi, cố nuốt nước mắt trở về, cô nhìnanh nói, "Anh Thi, đúng, anh là người có tiền, nhưng cũng mong anh hãytôn trọng cuộc sống của người nghèo chúng tôi."
“Tôi không tôn trọng cuộc sống của em bao giờ chứ?" Quả thật anh cảmthấy cô rất khó hiểu, tự dưng khi không gán cho anh cái tội danh này.
"Chỉ vì em không thích chỗ đó, nên đã tự quyết định chuyển đến đây, lýdo vậy mà em cũng nghĩ ra được sao, buồn cười thật đấy!" Thi Nam Sênhnhìn cô chằm chằm, không cho cô né tránh nữa. Lạnh giọng hỏi: "Nói chotôi biết lý do thật sự đi. Tại sao chuyển đi mà không nói?"
Thiên Tình run lên, mắt cũng ươn ướt. Sao anh phải giận như thế? Lẽnào...."Anh Thi, anh đã quên rồi sao? Đứa bé của chúng không còn nữa,cho nên...." Cô ngừng một chút, mới khó khăn nói tiếp, "Giữa chúng ta,cũng không còn bất kỳ quan hệ nào nữa." Lúc nói xong những lời đó, tráitim cũng co rút dữ dội. Đau đến cô muốn bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-xin-tha-toi/1404072/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.