"Đây là Quý Kình Phàm chồng con, là nhà ngoại giao cấp cao cho đại sứ quán của Trung Quốc tại Anh."
Đó chính là những lời mà Đàm Tâm đã rất hạnh phúc khi khoác tay Quý Kình Phàm tươi cười giới thiệu với cả nhà.
Hạ Tử Du cũng hoàn hồn lại sau một lúc sững sờ, cô run run lắp bắp hỏi, "Chồng.....Chồng chị?"
Vợ chồng họ Đàm quay ra nhìn nhau.
Lúc này, Quý Kình Phàm đi đến trước mặt ông bà Đàm, lễ phép khiêm nhường chào hỏi, "Ba mẹ vợ, mọi người khỏe chứ ạ, con là Quý Kình Phàm, con rất xin lỗi về chuyện con và Đàm Đàm kết hôn, bởi vì thời gian quá gấp gáp nên chưa kịp thông báo cho mọi người.”
"Đàm Đàm?"
Bởi vì cách xưng hô của Quý Kình Phàm gọi Đàm Tâm, Hạ Tử Du lại giật mình kinh ngạc lần nữa.
Bà Đàm cười ngượng nói, "Ơ…..Kết…..Kết hôn à, chuyện xảy ra từ khi nào? Con bé Tâm này cũng thật là, chuyện lớn như thế tại sao lại không thông báo với ba mẹ một tiếng nào chứ….."
Đàm Tâm buông Quý Kình Phàm ra, cười cười đi đến bên cạnh mẹ, mặt hơi đỏ lên nói, "Mẹ à, mẹ vẫn hay lằn nhằn nói con đã không còn nhỏ nữa, muốn con mau tìm người để lấy mà, bây giờ không dễ gì mới có người chịu lấy con, vậy mà mọi người lại còn trách móc con. . . . . ."
"Không phải là mẹ trách con, có điều cảm thấy….."
"Tô Di à, bà đừng nói nữa, hôn nhân là việc hệ trọng của con cái, những người già cả như chúng ta tốt nhất không nên can thiệp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-xin-anh-nhe-mot-chut/805121/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.