Ba ngày sau tại nhà họ Đàm.
"Ba, mẹ. . . . . ."
Liễu Nhiên mừng rỡ chạy về phía ba mẹ mình.
Đàm Dịch Khiêm bế Liễu Nhiên lên, cũng như trước kia thân mật yêu thương hôn con gái của mình.
Hạ Tử Du cũng hôn hít nựng nịu cô con gái, vui vẻ nói, "Ngôn Ngôn, con nhìn xem ai đến này?"
Liễu Nhiên đáng yêu trợn tròn tròng mắt, khi cô bé liếc thấy bà Hạ đứng ở sau lưng mẹ mình thì ngay lập tức cười tươi hớn hở reo lên, "Bà ngoại. . . . . ."
Bà Hạ vươn hai tay bế lấy Liễu Nhiên vào trong lòng mình nói, "Cháu gái ngoan, có nhớ bà ngoại không nào?"
Liễu Nhiên dụi dụi vào ngực bà Hạ, "Dạ, có nhớ ạ."
Lúc này bà Đàm đẩy ông Đàm đi tới phòng khách, thoáng nhìn thấy bà Hạ, bà Đàm lên tiếng hoà nhã nói, "Bà thông gia, bà mau ngồi xuống đi, nghe Tiểu Du nói cơ thể bà vẫn chưa khỏe hẳn."
Lúc này Hạ Tử Du cũng bước tới dìu đỡ mẹ mình, "Mẹ, mẹ ngồi xuống nghỉ một chút đi, ngồi máy bay thời gian dài như vậy chắc mẹ cũng rất mệt rồi. . . . . ."
"Ngôn Ngôn, qua đây, để bà nội ẵm con. . . . . ." Bà Đàm đón lấy đứa cháu gái ngoan của mình từ tay bà Hạ.
Đàm Dịch Khiêm cũng lo lắng ôm lấy vợ, nhỏ giọng nói, "Bà xã, em cũng đã mệt rồi, lên lầu nghỉ trước đi."
"Em không mệt, em muốn ở đây chơi với mẹ thêm một lát nữa. . . . . ."
Bà Đàm sởi lởi mời bà Hạ ngồi xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-xin-anh-nhe-mot-chut/805108/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.