Liếc thấy Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du cuống quít quay khuôn mặt đầy nước mắt sang một bên. Đúng vậy, cô có thể lộ vẻ chật vật trước mặt người khác, duy chỉ không thể trước mặt Đàm Dịch Khiêm.
Liễu Nhiên hiểu chuyện đi tới trước mặt Hạ Tử Du, ngây thơ lau nước mắt cho Hạ Tử Du, "Mẹ, đừng khóc......"
Hạ Tử Du đứng dậy, ôm Liễn Nhiên để tránh né ánh mắt của Đàm Dịch Khiêm, khẽ nói, "Con ngoan, đi, mẹ dẫn con lên lầu chơi."
Giọng nói trầm thấp mà uy nghi lạnh lùng vang lên, "Bế đứa nhỏ lên lầu!"
Giọng nói đó hiển nhiên đến từ Đàm Dịch Khiêm.
Người giúp việc nghe Đàm Dịch Khiêm căn dặn lập tức đi đến trước mặt Hạ Tử Du, khom người cung kính nói, "Hạ tiểu thư, để tôi bế Liễu Nhiên lên lầu!"
Hạ Tử Du xích ra, nói "Không cần, để tự tôi!"
Vào lúc Hạ Tử Du chuẩn bị xoay người đi lên lầu, Đàm Dịch Khiêm đột nhiên lạnh lùng nói theo bóng lưng của Hạ Tử Du, "Anh có lời muốn nói với em."
Giọng nói của anh làm thân thể mỏng manh của Hạ Tử Du giật mình, cô vốn nên dứt khoát kiên quyết đi lên lầu, nhưng mà chân cô vẫn không thể nào cất bước đi được.
Thực ra cô không nghĩ rằng giữa cô và Đàm Dịch Khiêm còn có lời gì để nói, thế nhưng cô vẫn còn vài lời muốn nói rõ với Đàm Dịch Khiêm.
Vào lúc này, người giúp việc ôm lấy Liễu Nhiên từ trong tay Hạ Tử Du.
Sau khi tất cả người giúp việc lui ra, phòng khách trong biệt thự rộng lớn chỉ còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-xin-anh-nhe-mot-chut/804974/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.