Ra khỏi biệt thự, ngồi lên xe Đường Hân đã sai người chuẩn bị sẵn, Hạ Tử Du cố gắng giữ thẳng lưng lúc này đã không còn sức lực ngả xuống ghế đệm.
Nước mắt bất lực mắt từ từ chảy xuống mặt từ khóe mắt…
Cô nghĩ rằng mình sẽ không khóc, nhưng lúc này, cô không sao khống chế nổi…
Cô không thể phủ nhận lúc gặp anh, mặc dù luôn cố gắng cất giấu đáy lòng mình, nhưng sự đau đớn trong tim vẫn dễ dàng trỗi dậy…
Phải, cô rất vô dụng, không thể nào rũ bỏ tất cả, thờ ơ với anh. Chỉ có điều, cô vẫn làm được một điều đó là không rơi lệ trước mặt anh.
Anh sẽ tin lời cô nói sao? Ha ha… Anh nhất định rất đắc ý vì đã nhìn thấu cô.
Từ đây về sau, trong lòng anh cô sẽ là một người đàn bà đê tiện phải không?
Nghĩ đến đó, cô cắn môi thật chặt để khỏi bật ra tiếng khóc.
Bỗng dưng, điện thoại của Hạ Tử Du đổ chuông.
Liếc dãy số trên điện thoại, Hạ Tử Du hốt hoảng lau nước trên mặt và khóe mắt, hít một hơi thật sâu rồi mới ấn nút trả lời “Đường Hân!”
Đường Hân nghe được tiếng nghẹn ngào trong cổ họng của Hạ Tử Du, cô không cố ý vạch trần, khẽ hỏi “Tiểu Du, cậu ổn chứ?”
Hạ Tử Du cố sức tỏ ra vui vẻ “Mình rất ổn…”
Đường Hân ra giọng tự trách “Thực ra, hôm qua mình chỉ nhất thời xúc động nên mới nói với cậu như vậy… Hôm nay nghĩ lại, mình cảm thấy mình thật ích kỷ, vì giúp cậu mà ép cậu làm việc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-xin-anh-nhe-mot-chut/804959/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.