Đối với anh mà nói, cô thật sự chỉ là một người phụ nữ để cho anh phát tiết sao?
Hai giờ sau.
Chị Dư đi vào phòng làm việc của Đàm Dịch Khiêm với vẻ mặt nặng nề.
Đàm Dịch Khiêm đứng trước cửa sổ rộng lớn, ánh mắt thâm trầm nhìn dòng xe như nước dưới lầu.
Chị Dư kính cẩn đứng phía sau Đàm Dịch Khiêm, "Tổng giám đốc."
"Nói."
"Đây là thứ Hạ tiểu thư nhờ tôi chuyển cho ngài . . . . . ." Chị Dư đưa bản báo cáo kiểm tra của bệnh viện trong tay cho Đàm Dịch Khiêm.
Dường như Đàm Dịch Khiêm đã đoán được nội dung kiểm tra trên báo cáo, anh không xoay người, chỉ hờ hững lên tiếng, "Cô ấy đâu?"
Chị Dư nói, "Hạ tiểu thư đã trở về nhà họ Hạ rồi. . . . . . Tổng giám đốc, xin lỗi, đều do tôi xử lý chuyện không cẩn thận, chưa điều tra đã tin lời nói của ông bà Hạ. . . . . ."
"Đi xuống đi!"
"Vâng."
Sau khi Chị Dư đi, ánh mắt Đàm Dịch Khiêm lướt qua báo cáo chị Dư đặt trên bàn làm việc, nhớ lại khoảnh khắc kia ——
Anh suýt nữa tận tay giết cô. . . . . .
Anh biết cô là một người phụ nữ giỏi diễn trò, vậy mà, tại sao khi nhìn thấy sắc mặt cô dần dần trắng bệch, gần như lịm đi thì anh lại không xuống tay được?
Nhìn cô thất vọng buồn bã đi vào bệnh viện, anh vốn nên đề phòng cô, nhưng giây phút đó, anh lại lựa chọn lái ô tô rời đi. . . . . . Hoặc là, trong nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-xin-anh-nhe-mot-chut/804913/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.