Sắc trời dần sáng, Hạ Tử Du chậm rãi mở mắt ra.
Cô cảm thấy toàn thân rã rời, không có mảy may sức lực. . . . . .
Cô quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, tay cô chẳng biết từ bao giờ đã ôm anh tự nhiên như vậy.
Nhớ tới việc hôm nay Hạ thị sẽ phải tiến hành phá sản, cô khẽ đẩy hông anh, "Dịch Khiêm, Dịch Khiêm. . . . . ."
"Ừm. . . . . ." Đàm Dịch Khiêm mơ hồ đáp lại cô một tiếng, vươn tay ôm lấy cô kéo vào lòng lần nữa.
"A. . . . . ." Cô giãy giụa khỏi cái ôm của anh, quấn lấy chăn ngồi dậy, tiếp tục khẽ gọi anh, "Dịch Khiêm. . . . . ."
"Đừng ầm ĩ, ngủ đi!!" Trong giấc ngủ anh vẫn bá đạo như cũ, cánh tay mạnh mẽ lại kéo cô vào trong chăn.
"A!" Hạ Tử Du ngã xuống giường lớn, tay anh lại không khách khí ôm cô kéo vào lòng.
Đối mặt với cơn ngủ say của anh, Hạ Tử Du khẽ nhíu mày, tiếp tục nhẫn nại gọi anh, "Dịch Khiêm. . . . . ." Cô phải gọi anh dậy, nếu không, Hạ thị sẽ gặp nguy.
Đàm Dịch Khiêm vẫn không tỉnh dậy, bàn tay lo lớn giam giữ cô thật chặt.
Ngay lúc Hạ Tử Du vô cùng sốt ruột, tiếng chuông điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên.
Cô cài nhạc chuông riêng cho số điện thoại của ba mẹ, cho nên cô hiểu rõ đây là điện thoại mẹ gọi tới.
Cô nhẹ nhàng xê dịch cơ thể, đưa tay cầm lấy điện thoại trên tủ đầu giường, nhanh chóng ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-xin-anh-nhe-mot-chut/804893/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.