Vừa mở cửa phòng, Đặng Vũ mạnh tay đẩy Thục Nghi ngã ngồi xuống ghế sofa rồi đóng mạnh cửa, vẫn như cũ, khóa bằng vân tay khiến cô không thể trốn đươc. Thục Nghi biết Đặng Vũ đang tức giận điều gì nhưng thật sự anh làm cô đau quá, cổ tay trở nên tím hẳn.
"Tôi biết anh đang tức giận điều gì nhưng anh đừng làm như vậy được không, tôi đau.", Thục Nghi vừa nói vừa lấy tay xoa xoa vết bầm.
"Em cũng biết sao? Thục Nghi, là tôi quá nuông chiều em hay lá gan em lớn đây?", Đặng Vũ cởi áo vest ngoài vắt lên thành ghế, đi đến đứng trước mặt Thục Nghi.
"Tôi...", Thục Nghi ấp úng.
"Chẳng lẽ lời nói của tôi em không để vào tai hay sao? Tôi đã nói không muốn nhìn thấy em đi cùng thằng đàn ông nào mà?"
"Tôi và Thế Kiệt không có gì, chỉ là bạn bè mà thôi. Anh ấy mời tôi đi tiệc nhưng tôi không ngờ lại là bữa tiệc của nhà Hà Phương."
"Em muốn chọc tức tôi, tôi đã cấm em đi với Thế Kiệt mà em còn nói dối tôi để đi cùng với nó. Xem ra lời đe dọa của tôi em không nghe lọt thật rồi.", Đặng Vũ nhếch mép cười.
Thục Nghi nhận thấy sự bất thường trên gương mặt của Đặng Vũ, cô vội cất giọng hỏi.
"Anh, anh định làm gì?"
"Không phải tôi từng cảnh cáo em rằng nếu em đi với thằng đàn ông nào, tôi sẽ khiến thằng đó sống không yên, kể cả đứa em trai "yêu quí" của tôi sao? Thục Nghi, em không biết em là nguyên nhân dẫn đến sẽ có một vụ án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-va-thu-ki-ai-hon-ai/580192/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.