Người đàn ông ngồi đối diện thấy sắc mặc của Thế Kiệt không ổn, nghĩ là Thế Kiệt trách mình làm việc không tốt bèn lên tiếng.
"Phó Tổng, thực xin lỗi, tài liệu anh đưa tôi thông tin khá ít, hơn nữa việc anh nói tôi điều tra cách đây đã hơn 20 năm nên..."
Thế Kiệt nãy giờ không nói gì, chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào tài liệu, một lúc sau mới dời tầm mắt lên người ngồi đối diện.
"Tất cả những thứ trong đây là sự thật?"
"Đúng.", người đàn ông khẳng định.
"Sự việc này đã xảy ra bao lâu rồi, tôi muốn anh khẳng định lại một lần nữa.", Thế Kiệt nói lời này như muốn nghe được câu trả lời là sự nhầm lẫn của anh ta, sẽ điều tra lại từ đầu.
"Sự việc này đã hơn 5 tháng rồi, tất cả những thông tin được đề cập đến trong tài liệu hoàn toàn là sự thật.", người đàn ông lên tiếng khẳng định lại một lần nữa, nhưng anh ta không biết là câu trả lời của anh ta đã dập tắt mọi hy vọng trong Thế Kiệt.
Thế Kiệt sau khi nghe được lời khẳng định rất chắc chắn từ người đàn ông đó thì khuôn mặt liền đổi sắc, sự hụt hẫng tràn ngập trên gương mặt anh tuấn. Anh đưa tay đóng mạnh tệp tài liệu lại rồi đứng lên, đi đến ngăn bàn lấy một phong bì rồi quay lại đưa cho người đàn ông.
"Được rồi, đây là công của cậu lần này. Tiếp tục điều tra cho tôi."
Người đàn ông nhanh chóng đứng dậy, cầm lấy phong bì dày gật đầu.
"Tôi hiểu, vậy tôi xin phép đi trước."
Nói rồi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-va-thu-ki-ai-hon-ai/580183/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.