Sáng hôm sau di động Hình Thiên không vang lên như thường ngày, hắn đơn giản là ngủ nướng, lúc thức dậy Lăng Hi Nghiêu đã không còn ở đây, anh lưu lại bữa sáng và chìa khóa xe cho Hình Thiên. 
Tuy là cuối tuần nhưng tính chất công việc của hai người hoàn toàn bất đồng. Lăng Hi Nghiêu càng tới cuối năm càng bận rộn, ngay cả cuối tuần cũng phải đến công ty. Hình Thiên nguyên bản không có cuối tuần, nhưng thời gian hắn bận rộn tương đối dàn đều, mọi người cũng sẽ không bởi vì sắp đến tết âm lịch mà càng thường xuyên quên mang chìa khóa, ngày nghỉ linh tinh gì đó đối với hắn ngược lại không bị ảnh hưởng. 
Cứ như vậy, hai người một tuần gặp nhau một lần giảm còn hai tuần một lần, hơn nữa Lăng Hi Nghiêu lòng đầy áy náy nói với Hình Thiên, hai tuần sắp tới anh sẽ vô cùng bận rộn, sau đó đi công tác một tuần, về nhà ăn tết một tuần, ít nhất cũng phải một tháng không thể nấu cơm cho Hình Thiên. 
Hình Thiên ăn ít đi mấy bát ngược lại không quan trọng, bất quá: “Chỗ đó của anh làm sao đây?” 
“Cái này……” Lăng Hi Nghiêu trong lòng nghĩ đến đều là Hình Thiên, ngay cả đại sự của bản thân cũng ném ra sau đầu. 
“Hay là để tôi mở ra cho anh.” Hình Thiên đơn giản nói. 
Lăng Hi Nghiêu đáp lại không suy nghĩ: “Đang mang lâu đột nhiên tháo xuống tôi sợ không quen.” Anh thật cẩn thận thử thăm dò: “Mấy tuần này…… Chìa khóa có thể trước đưa tôi bảo quản không? Qua năm mới tôi sẽ đưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-va-anh-chang-mo-khoa/146734/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.