“Phó thiếu, tôi thật sự không cố ý, tôi có thể xin lỗi, nhưng anh cũng không thể như vậy mắng tôi, tôi là khách của Phó lão gia tử.”
Cô muốn mượn Phó lão gia tử để Phó Dịch Xuyên nể mặt một chút.
Trong vườn hoa, mỹ nhân gương mặt quật cường lại ủy khuất, nếu bình thường đàn ông nhìn đến đều lòng đầy thương hoa tiếc ngọc.
Đáng tiếc, người trước mặt Lý Nhã Tình lại là thái tử gia Phó gia, một kẻ không có lòng thương hoa tiếc ngọc.
Cũng có thể là có, nhưng mà đúng đối tượng, nếu như là Cố Yến Tang, hắn mới để tâm.
“Cô đừng quá tự đánh giá cao bản thân, cho dù là nâng lên ông nội tôi thì cũng không có gì khác biệt. Lời xin lỗi nếu như hữu dụng thì còn cần cảnh sát làm gì. Tôi không muốn nghe cô nói nhảm, tôi cảnh cáo cô, mặc kệ bất cứ ai mời cô tới, mời cô quản tốt cái chân của mình, nơi không nên tới thì đừng có chạy loạn, nếu không, đừng có trách tôi không khách khí.”
Phó Dịch Xuyên cảnh cáo xong, không muốn mất thêm thời gian với cô ta, nhấc chân rời đi.
Lý Nhã Tình chưa từng bị đối xử như vậy, mặt lúc trắng lúc đỏ, thẹn quá hóa giận gọi lại: “Phó thiếu, anh không cảm thấy anh đối xử với một cô gái như vậy rất là không có lịch sự, chỉ một việc nhỏ như vậy mà tính toán chi li.”
Phó Dịch Xuyên nhếch môi cười: “Tôi là người như vậy, chịu không được thì hiện tại có thể đi về.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-truy-the-vo-do/3747705/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.