Túy Sinh.
Phó Dịch Xuyên kéo cà vạt, đẩy cửa ra.
Bên trong, Phong Thanh Dật đang gào thét, vừa nhìn thấy anh, hắn lập tức ngừng hát, cười trên nỗi đau của người khác: “Dịch Xuyên đến, chúng ta nghĩ xem phải phạt cậu ấy thế nào.”
“Tới trễ, phạt ba ly.” - Một người phụ họa theo.
Bạch Giang mỉm cười nâng ly rượu lên: “Hôm nay đều là rượu ngon, phạt cậu xem như cậu hưởng lợi.”
Phó Dịch Xuyên tâm tình bực bội, không ầm ĩ cùng đám bạn như trước kia, trực tiếp tiếp nhận ly rượu, ngửa đầu uống cạn ba ly, dòng rượu lạnh buốt trôi vào cuống họng, như tưới vào trong lòng, thế nhưng là không dập tắt được đốm lửa sáng rực kia.
Mọi người sững sờ, mấy năm qua Phó Dịch Xuyên rất ít khi tụ tập với bọn họ, cho dù là đến cũng uống rất ít rượu.
Phong Thanh Dật ném micro, hoài nghi nói: “Dịch Xuyên, cậu làm sao lại kích động như vậy, chẳng lẽ có người dám đắc tội với Phó thiếu.”
Phó Dịch Xuyên lại rót cho mình một ly rượu, không để ý đến Phong Thanh Dật, lần này anh hớp thành từng ngụm cho đến hết ly, nhưng mà phiền muộn lại càng lúc càng nghiêm trọng.
Bạch Giang ngồi ở bên kia, nhìn trên mặt bạn thân còn đỏ, rất hiển nhiên là bị tát.
Bạch Giang cười lạnh: “Từ nhỏ đến lớn, còn ai dám động vào cậu ấy, chẳng qua là một người phụ nữ mà thôi.”
Phong Thanh Dật không hiểu ý của Bạch Giang, tỏ vẻ không tin: “Không phải, trong hội của chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-truy-the-vo-do/3747699/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.