Một lúc sau, Mạc Tư Quân đã cúp máy quay lại bàn ăn, không hề liếc nhìn Đường Hoài An, cả không gian càng lúc càng trầm mặc, Đường Hoài An không kìm được sự tò mò mãnh liệt đó, cơm cô đã ăn xong rồi, đang lặng lẽ uống canh.
Nghĩ đến cuộc điện thoại cô đã nghe lén ở cửa phòng anh vào tối hôm trước khi đi công tác, giọng điệu của Đường Hoài An rất bình tĩnh, giống như đang hỏi một chuyện hoàn toàn không liên quan đến mình: “Ai gọi vậy?”
Mạc Tư Quân không có ngẩng lên nhìn cô, chỉ đáp: “Một đối tác.
”
Trái tim của Đường Hoài An rơi mạnh xuống, rơi tới chỗ sâu nhất không có một chút ánh sáng.
Cô đã chắc chắn, Mạc Tư Quân đang lừa cô, có đối tác nào có mặt mũi lớn mức có thể khiến Mạc Tư Quân nhớ số điện thoại của người đó chứ, hơn nữa nội dung cuộc trò chuyện còn che che đậy đậy như vậy?
Đường Hoài An biết cho dù mình hỏi vấn đề đó, Mạc Tư Quân không muốn nói cho cô thì sẽ không nói cho cô, nhưng canh uống vào miệng càng lúc càng không có mùi vị gì, trong lòng cũng càng lúc càng loạn.
“Tối hôm anh nói tôi phải đi công tác cùng với Hứa Cát Anh, anh ở trong phòng ngủ nói chuyện điện thoại với ai?” Đường Hoài An đã để chiếc thìa trong tay xuống, nhìn Mạc Tư Quân chăm chú, sợ bỏ lỡ bấy kỳ chi tiết nào trong ánh mắt của anh.
Tay cầm đũa của Mạc Tư Quân khựng lại, khi ngẩng đầu lên, trong mắt sớm đã phủ mây đen: “Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-truy-the-bi-tu-choi-99-lan/927658/chuong-109.html