Rõ ràng máy lạnh trong phòng làm việc của Mạc Tư Quân không có mở quá lớn, nhưng Đường Hoài An lại cảm thấy dường như trong nháy mắt rơi vào hầm băng, độ ấm trên người dần dần mất đi.
Mạc Tư Quân lùi lại một bước, nhìn cô, trong ánh mắt tràn ngập sự châm chọc và cười cợt, nhưng điều khiến Đường Hoài An khó chịu hơn ở phía sau.
“Đường Hoài An, cô khá to gan, một người phụ nữ dây dưa không rõ ràng với nhiều đàn ông, cô có tư cách gì nói với tôi muốn sinh một đứa con với tôi? Tôi cho dù nhờ nhiều mang thai hộ, cũng tuyệt đối sẽ không đặt hy vọng vào chỗ cô, bởi vì cô không xứng...”
Cô không xứng, cô không xứng...
Ba từ này giống như ma chú văng vẳng bên tai Đường Hoài An, trong nháy mắt, cô cảm thấy mình giống như một trò đùa.
Đường Hoài An siết chặt nắm đấm, cảm giác móng tay sắp đâm vào lòng bàn tay, cô ngẩng đầu nhìn Mạc Tư Quân, trong nụ cười mang theo chút thê lương: “Phải, tôi sớm nên dự liệu được anh sẽ có thái độ gì, là tôi đánh giá cao vị trí của mình ở trong tim anh, tôi vốn cho rằng cho dù anh có chán ghét tôi đi nữa, cho dù là vì có được cổ phần của Mạc Thị cũng sẽ nguyện ý sinh một đứa con với tôi, nhưng không ngờ...”
Không đợi Đường Hoài An nói xong, Mạc Tư Quân cười lạnh ngắt ngang cô: “Cô bây giờ mới tỉnh ngộ, vẫn không tính là quá muộn.”
Trái tim của Đường Hoài An giống như bị đôi tay dùng sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-truy-the-bi-tu-choi-99-lan/927649/chuong-100.html