Xe Hứa Cát Anh dừng trước cổng lớn khách sạn.
Đường Hoài An yếu ớt bất lực bị cô ta kéo xuống, hồi chuông cảnh báo trong lòng cô gào thét, mơ hồ có dự cảm biết mình hôm nay tuyệt đối không thể vào.
Cô cố hết sức giãy dụa dưới sự lôi kéo của cô ta, hai người sức lực vốn tương đương, nhưng vì Đường Hoài An bị hạ thuốc, cho nên bị Hứa Cát Anh dễ dàng kéo vào thang máy.
Thang máy dừng ở lầu 26.
Hành lang lặng ngắt, chân đạp lên tấm thảm mềm mại có cảm giác thoải mái trống rỗng, Đường Hoài An cảm thấy đầu mình ngày càng choáng váng, trán cũng bắt đầu thấm mồ hôi.
Cứu mạng! cổ họng cô không phát ra nỗi thanh âm.
“Tít!”
Tấm thẻ trong tay Hứa Cát Anh khẽ quẹt, cửa mở ra.
Đường Hoài An bị đẩy ngã lên giường, mắt cô yếu ớt nửa đóng nửa mở, như sắp hôn mê.
Trong lúc mơ hồ, cô nhìn thấy Hứa Cát Anh bước tới trước cửa sổ sát đất, hình như đang gọi điện thoại cho ai đó.
“Alo, Đàm tổng, đã đưa người tới rồi, ông lúc nào tới cũng được.
”
Đường Hoài An cảm thấy lời của Hứa Cát Anh bên tai như gần như xa, nhưng vẫn nghe rõ nội dung trong lời nói cô ta, đoán được mình sẽ gặp phải chuyện gì, trong lòng cô hoảng loạn, mắt ngập nước mắt.
Hứa Cát Anh cúp điện thoại, nhìn Đường Hoài An nằm trên giường, lộ ra nụ cười gian kế được thực hiện.
Cửa bị đóng ‘phịch’ lại.
Cảm giác khô nóng trong người Đường Hoài An ngày càng mãnh liệt, không tới năm phút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-truy-the-bi-tu-choi-99-lan/927564/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.