Đường Hoài An không tin nỗi nhìn Mạc Tư Quân, khóc nói: “Thật làm khó anh còn nhớ tôi là bà Mạc!”
Tư thế Mạc Tư Quân từ trên cao nhìn xuống như thợ săn đang đáng thương cho con mồi của mình, anh chậm rãi ngỗi xổm xuống, bàn tay to nắm cằm cô: “Cô nghe rõ cho tôi, trên hôn lễ tôi đã từng nói với cô, tôi có thể cho cô danh phận, cho cô tiền bạc, nhưng duy nhất sẽ không cho cô tình yêu.
Hai năm, chẳng lẽ cô lại ngốc đến vẫn chưa nhìn rõ sao?”
Sức Mạc Tư Quân rất mạnh, Đường Hoài An đau đến chảy cả nước mắt, lại vẫn quật cường không cúi đầu chịu thua: “Tôi đã giải thích nhiều lần như vậy rồi, tại sao anh vẫn không chịu tin tôi?”
“Vẫn không chịu thừa nhận chuyện mình từng làm phải không? Rất tốt.
”
Còn không đợi Đường Hoài An phản ứng lại, Mạc Tư Quân đã kéo cô từ trên giường dậy, thân thể gầy yếu bị bày bố dưới sức lực to lớn của anh.
Đường Hoài An nhìn vào mắt anh, cô bắt đầu sợ hãi, bởi vì cô nhìn thấy một thứ gọi là sát tâm.
Mạc Tư Quân bóp chặt gáy Đường Hoài An, ép cô ngẩng đầu nhìn mình, bàn tay to vung mạnh về phía trước, eo Đường Hoài An đập mạnh lên khung cửa sổ.
Một tay khác của Mạc Tư Quân vươn tới sau lưng cô, đẩy mở cửa sổ, gió đêm lạnh lẽo tràn vào.
Cảm giác đau đớn kịch liệt khiến Đường Hoài An nắm chặt lấy quần áo trước ngực Mạc Tư Quân, nửa thân trên treo ngoài cửa sổ, cô gào thét: “Mạc Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-truy-the-bi-tu-choi-99-lan/927552/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.