"Hải Dụ em mau cùng chị tới đây!" Triệu Chỉ Dao lôi Hạ Hải Dụ hướng bên trong giáo đường vào phòng nghỉ ngơi, "Chị đã nói với em thời gian và đường đi ra sân lát nữa rồi mà!"
"Còn có Thủy Tinh cũng đã tới! Hoa đồng cũng là một hạng mục cần chú ý!" Hướng cô bé ngoắc.
Đường Húc Nghiêu lưu luyến không muốn đem vợ yêu cùng con gái đưa cho Triệu Chỉ Dao, "Chị dâu, làm phiền chị!"
"Tốt lắm, em cũng đừng có dài dòng, thời gian không còn kịp!" Đường Húc Đông chen lời nói.
"......" Đường Húc Nghiêu không thể làm gì khác hơn là trơ mắt nhìn bảo bối bị mang đi. Trong nội tâm nhất thời dâng lên một trận mất mát, mặc dù bọn họ chẳng qua là rời đi xuống phía sau chuẩn bị, nhưng anh lại như thế không bỏ được, thật cũng muốn đi theo vào.
Lúc này, Thiệu Hành cùng Vân Tiểu Tiểu cũng đến gần, thân là phù rể Thiệu Hành vỗ vỗ bả vai bạn tốt, "Nghiêu, đừng xem, cậu vào bên trong giáo đường chờ đi!"
"Đúng đúng, Thiệu Hành em dẫn nó đi đi, đừng để cho nó ở đây vướng tay vướng chân!" Đường Húc Đông luôn tao nhã lễ độ không nhịn được muốn điên,thằng em luôn nhìn xa trông rộng, hôm nay thế nào trở nên ngốc như vậy!
"......" Đường Húc Nghiêu còn muốn nói cái gì đó, lại bị Thiệu Hành lôi đi.
Trong giáo đường, mọi việc đã sẵn sàng, mỗi một cái góc đều thơm mùi Mân Côi, tượng trưng màu trắng thuần khiết, tượng trưng sự niềm nở màu đỏ, còn có tượng trưng cao quý màu tím...... Thậm chí còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887844/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.