Cô quan tâm anh sao?!
Thực buồn cười!
Cha cô phái người đuổi giết anh, mà cô chẳng qua do anh ta bắt tới, cư nhiên quan tâm anh?!
Không hiểu ra sao cả!
Thiếu niên lạnh lùng nói, "Đừng nói nhiều! Nhanh chóng bôi thuốc cho tôi!"
"Được!" Thủy tinh nhăn khuôn mặt, quan tâm một chút cũng không được!
Ách ai quan tâm anh ta, cô chẳng qua thấy anh ta đáng thương mà thôi!
Ừ, thật sự đáng thương, tuy rằng quản gia gọi anh ta là điện hạ, nhưng anh ta bị thương cũng không nói với người khác, bắt cô giúp anh ta bôi thuốc, thật sự đủ thảm!
Thấy anh đáng thương như vậy, cô giúp anh cũng được!
Bất quá nói trở về, cô cũng không có sự lựa chọn khác.
Nhưng, cô có thể nhẹ nhàng một chút, tránh không làm đau anh!
Động tác của Thủy Tinh càng nhẹ nhàng hơn lúc trước, thật cẩn thận bôi thuốc lên miệng vết thương, "Được rồi!"
Thiếu niên lại "ừ" một tiếng, cầm lấy băng gạc trên người, Thủy Tinh vốn định giúp, nhưng nhìn động tác thuần thục của anh lại chẳng kêu cô giúp, cô làm sao chủ động được!
Thủy Tinh bĩu môi vụng trộm liếc anh ta một cái, lại thấy anh ta đau đến nổi trán đều đầy mồ hôi!
Nhưng thiếu niên lại không kêu tiếng nào!
"Này, anh không sao chứ?!" Thủy Tinh lo lắng hỏi, vội vàng lấy khăn che mặt của mình giúp anh ta lau mồ hôi.
Thiếu niên không có thói quen bị người khác chạm vào, theo bản năng đẩy cô ra, "Á" một tiếng, Thủy Tinh bị đẩy sang một bên.
Nghe được tiếng cô kêu đau, hai tròng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887825/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.