"......" Thủy Tinh bị anh thấy da đầu có chút run lên, chưa từng có người nào nhìn cô bé với bộ dáng như vậy, thật...... Rất không thoải mái!
Theo bản năng, cô bé nghĩ mở to mắt, tránh né tầm mắt thiếu niên, nhưng, như vậy không phải chứng tỏ cô bé chột dạ ư, cô bé cũng không phải là tội phạm, cô vô tội!
Không không không, không thể tránh, nếu không chính là cam chịu tội danh!
Len lén cầm nắm tay nhỏ, Hạ Thủy Tinh cố gắng giữ vững dũng cảm.
Thiếu niên khẽ nhíu mày, rất tốt, rất có cá tính!. ngôn tình tổng tài
Khẽ đến gần mấy bước, anh đến trước mặt Thủy Tinh, cúi đầu nhìn mắt của cô bé, hỏi, "Cái túi sách quả lê là của cô?!"
Trái lê?!
Đây rõ ràng là dâu tây mà!
Ah?!
Anh ta nhìn dâu tây mà lại gọi là lê?!
Người bình thường sẽ không gọi như vậy!
Trong đáy lòng Thủy Tinh nói thầm, anh ta rốt cuộc là người thế nào, mới vừa rồi còn nghe người quản lý gọi anh ta là Điện hạ, thật cổ quái!
Mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng cô bé vẫn ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của cậu thiếu niên, "Là của tôi!"
Thiếu niên chậm rãi nâng lên khóe môi, lại tiếp tục hỏi, "Cô có mục đích gì?!, nói!"
"Anh đang nói gì, tôi nghe không hiểu."
"Giả bộ ngốc sao?!" Thiếu niên vươn tay, ngón tay thon dài nắm được cái cằm khéo léo của Thủy Tinh, trơn mềm xúc cảm làm anh hơi ngẩn ra, nhưng đáy mắt kinh ngạc chợt lóe rồi biến mất.
"Buông tôi ra!" Thủy Tinh vùng vẫy, nói chuyện cứ nói, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887822/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.