Có lẽ thật sự là cha con liên tâm, đứa trẻ sơ sinh trên giường cũng lập tức mở mắt, mặc dù tầm mắt của bé còn chưa nhìn được xa như vậy, nhưng hình như là dựa vào trực giác, nghiêng đầu qua hướng Đường Húc Nghiêu nhìn.
Đôi mắt bé tròn trịa mở to đầy nước, chớp chớp, đáng yêu gần chảy ra nước!
Tâm của Đường Húc Nghiêu trong nháy mắt hạ xuống, đáy lòng mềm mại nhất dâng lên ẩm ướt.
Cục cưng!
Đây là cục cưng của anh cùng Hải Dụ!
"Bộ dạng rất đẹp, đáng yêu chứ?!" Bên cạnh hắn, Vân Tiểu Tiểu bỗng xuất hiện.
Đường Húc Nghiêu chậm rãi nâng lên môi, hiện ra biểu tình dịu dàng như nước.
Tay kìm không được chạm ở trên tường kính, thật muốn sờ mặt cục cưng, nhất định rất mềm!
Vân Tiểu Tiểu cười cười, nói cho anh biết một tin tức tốt, "Chờ một lát hộ sĩ cho cục cưng ăn hết sữa, cục cưng nhà anh có thể được ôm ra ngoài hoạt động một chút!"
"Tôi có thể ôm?!" Đường Húc Nghiêu mừng rỡ như điên.
"Tất nhiên, anh không phải là ba của cục cưng sao!" Vân Tiểu Tiểu liếc mắt, sao lại đần như vậy, chẳng lẽ tai nạn xe cộ đụng hư đầu óc sao?!
Chỉ chốc lát sau, đúng như lời Vân Tiểu Tiểu nói, từng hộ sĩ cho bọn trẻ bú sữa, mà Đường Húc Nghiêu nhìn không chớp mắt tiểu bảo bối của mình, cái miệng nhỏ nhắn của cục cưng dẩu lên, gấp gáp muốn được, nhưng mà dưới sự khống chế của hộ sĩ, bé gấp gáp cũng không được như ý, mà phải từ từ, từ từ uống sữa.
Hai mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887797/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.