🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"......" Đường Húc Nghiêu quả thật dở khóc dở cười, "Anh dẫn em đi ăn cơm!"

"......" Hạ Hải Dụ cắn chặt môi, lắc đầu.

Đường Húc Nghiêu cúi đầu nhìn cô, khốn quẫn, lắc đầu là có ý gì, không phải đói bụng sao?

Đưa tay sờ hai má cô, dịu dàng hỏi, "Sao vậy? Không muốn ăn à?" "

"Là rất muốn ăn, liền muốn ăn ngay bây giờ, trong vòng năm phút nếu không được ăn, em nghĩ em sẽ chết vì đói!" lời Hạ Hải Dụ vừa nói ra khỏi miệng, liền chính mình cũng cảm thấy xấu hổ.

Cô có thể đợi, nhưng cục cưng trong bụng lại không chờ được!

Thường ngày vào lúc này, cô đã ăn bữa chính cộng thêm chút đồ ăn vặt, nhưng hôm nay ngay cả một ngụm nước cô cũng chưa uống!

Đường Húc Nghiêu ngơ ngẩn, sau đó cười lên, cưng chiều trấn an, "Em chờ ở đây, anh đi mua cho em!"

"Không cần đi!" cô đưa tay kéo lấy tay áo anh, không chịu buông ra.

Cuộc sống không có anh, cô có thể đi qua, bình thường, không chút sợ hãi, còn có thể làm mọi việc, nhưng anh trở lại, cô liền ỷ lại vào anh.

Cô có cảm giác hôm nay như mộng ảo, cô rất sợ cô vừa buông tay, mộng ảo liền như bong bóng vỡ ra, sau đó sẽ không thấy anh nữa.

Đường Húc Nghiêu khẽ thở dài, lấy điện thoại di động ra, nhấn nút, điện thoại cô để trong túi liền vang lên.

Anh giúp cô lấy điện thoại ra, đặt vào trong tay cô, sau đó đặt lên tai trái, "Em cầm lấy...... Không được ngắt điện thoại..... cho đến lúc anh trở lại!"

Nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887784/chuong-207.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi!
Chương 207: Không cần ngắt
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.