Là trùng tên trùng họ thôi......
Chỉ mong vậy.....
"Hải Dụ, em mau chào hỏi a!" Đường Húc Nghiêu kéo tay của cô, đáy mắt đầy vẻ dịu dàng, nói nhỏ giọng tiến bên tai cô, "Gọi anh cả và chị dâu đi."
Hạ Hải Dụ mấp máy môi, ngượng ngùng gọi một tiếng, "Anh cả, chị dâu."
Dứt lời, cô cũng ngẩng đầu lên, trên mặt còn nở nụ sáng chói.
Đường Húc Đông và Triệu Chỉ Ngọc đồng thời cứng đờ, một ít hy vọng mong manh cũng tan biến.
Là cô ấy!
Quả nhiên chính là cô ấy!
Hai vợ chồng cùng nhau hướng Hạ Hải Dụ gật đầu một cái, nụ cười trên mặt có phần cứng ngắc.
Ý trời trêu ngươi!
Hạ Hải Dụ bởi vì khẩn trương nên cũng không phát hiện ra vẻ khác thường của Đường Húc Đông và Triệu Chỉ Ngọc; Đường Húc Nghiêu nhạy cảm phát hiện có gì đó không đúng, nhưng lại không nghĩ ra là gì.
Theo lý thuyết, anh và chị dâu lần đầu tiên thấy Hải Dụ phải rất vui mừng mới phải?!
Tiếng khóc của đứa trẻ trong phòng đã cắt đứt dòng suy tư của cả bốn người, Triệu Chỉ Ngọc vội vàng chạy vào phòng, "Thật xin lỗi, chị đi xem Tuyết Nhi một chút!"
Tuyết Nhi?!
Ánh mắt của Hạ Hải Dụ lập tức sáng lên.
Đường Húc Đông cười ấm áp, "Muốn đi thăm đứa bé sao?!"
Hạ Hải Dụ quả thực là thụ sủng nhất kinh, dùng sức gật đầu, sau đó khi lấy được sự cho phép của chủ nhà vội đuổi theo Triệu Chỉ Ngọc vào phòng trẻ.
Chỉ còn lại Đường Húc Đông cùng Đường Húc Nghiêu, giữa hai an hem cũng không cần che giấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887762/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.