"......" Hạ Hải Dụ ngốc ngay tại chỗ.
Gì, sao mà lại nói đến vấn đề sinh con nhanh vậy?!
Xấu hổ chết mất!
Thấy cô không nói lời nào, Đường Húc Nghiêu khẽ cau mày, "Sao vậy...... em không phải thích con gái sao...... Chúng ta cũng có thể sinh con trai! Chẳng qua anh thích con gái hơn, vì vậy chúng ta sinh một đứa con trai trước, sau đó sẽ sinh một cô công chúa...... Như vậy yêu cầu của chúng ta cũng hoàn thành...... Ừ, cứ như vậy, sinh hai! A, không, sinh hai là ít nhất, ít nhất phải có một con gái!"
Hạ Hải Dụ tức giận nói, " Lưu manh, anh thật xấu xa, em không cần sinh nhiều như vậy!"
Cô trừng mắt, bày tỏ ý kháng nghị, nhưng là trên khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt hiện lên vẻ dịu dàng, ngay cả cô cũng không phát hiện, loại mong đợi cùng cảm giác vui sướng này không lời nào có thể miêu tả hết.
"Nhưng anh muốn!" Đường Húc Nghiêu dõng dạc nói.
"Em không cần!"
"Không cần cũng phải muốn! Sinh con nghĩa vụ của vợ mà!"
"......" Hạ Hải Dụ nghiêng đầu đi, cái gì vợ, buồn nôn chết!
"Bà xã, sinh con chuyện phải có dũng khí lớn, cho nên chúng ta phải nắm chặt thời gian luyện tập nhiều hơn!" Giọng nói kiên định, ý nghĩ tà ác, nói xong, anh ôm cô đi tới giường.
Trên trán Hạ Hải Dụ hiện ra ba vạch đen, "Đường Húc Nghiêu, anh đừng làm loạn a!"
"Yên tâm đi, anh sẽ không làm loạn, anh đối với bà xã sẽ rất trung thành đấy!" Anh cố ý xuyên tạc lời của cô.
"Không...,em không phải ý đó!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887727/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.